Bánh mì Việt giá 5 USD trên đất Mỹ
Có giá phổ biến 5-5,5 USD mỗi
ổ, bánh mì bán tại chuỗi cửa hàng do Lê Chiêu - một người Việt sáng lập
và phát triển, đã trở thành biểu tượng cho món ăn bình dân này trên đất
Mỹ.
Theo thông tin trên website chính thức của chuỗi cửa hàng bánh mì Lee’s Sandwiches, ông chủ Lê Chiêu đặt chân đến Mỹ vào năm 1980. Ban đầu, không nói được tiếng Anh, Lê Chiêu làm việc trong lò mổ và nhận mức lương 8 USD cho mỗi giờ làm việc. |
Quá trình phát triển thương hiệu bánh mì Việt trên đất Mỹ của doanh nhân này khởi nguồn từ năm 1983. Khi đó, cha mẹ Lê Chiêu bắt đầu bán bánh mì Việt Nam từ xe tải cho sinh viên, người dân quanh khu vực. Nhận thấy sản phẩm này được đón nhận và muốn có vị trí, họ mở tiệm bán bánh mì, sandwiches đầu tiên tại Mỹ. |
Lee’s Sandwiches - bánh mì thương hiệu Lee’s được Lê Chiêu và con trai cả thành lập vào năm 2001. Ngoài các loại bánh mì truyền thống Việt Nam, cửa hàng của Lê Chiêu còn bán bánh mì phong cách châu Âu, bánh mì que nướng, bánh sừng bò. |
Hệ thống cửa hàng của doanh nhân Lê Chiêu tại Mỹ đã trải khắp khu vực Bắc và Nam California, lan sang một số bang khác như Texas, Oregon, Oklahoma. Tại Lee’s Sandwiches bán nhiều món ăn, đồ uống hương vị Việt Nam như cà phê đá, bánh mì kẹp thịt lợn, chả. Những món đặc sản khác, trong đó có chả giò, cũng được bán tại đây. |
Chia sẻ trên trang blog lapinkone.com, Jorge Ayala - một khách du lịch cho biết đã đến Lee’s Sandwiches trong nhiều năm và hoàn toàn ưng ý. “Khi không có tâm trạng để làm bất cứ việc gì, tôi tìm đến Lee’s và chọn một chiếc bánh mì Việt Nam, kèm thêm một cốc Arizona trà xanh giá 2 USD. Lee’s không chỉ là một cửa hàng bánh mì, mà đó là cả một thương hiệu”, Ayala nói. |
Ông chủ chuỗi cửa hàng bánh mì Việt trên đất Mỹ - Lê Chiêu - còn kinh doanh đồ uống. Loại đồ uống bán kèm với bánh mì tại Lee’s Sandwiches là cà phê sữa đá, Mocha, sữa đậu nành, trà nóng... |
Giá bánh mì Việt bán trên đất Mỹ khá mềm. Tùy từng nơi, mức giá dao động từ 3 USD đến 5,5 USD/chiếc. |
Hiện
tại, theo giới thiệu, Lee’s Sandwiches có hơn 50 cửa hàng. Trong ảnh:
Bên trong nhà bếp tại của Lee tại Little Saigon, nơi những chiếc bánh
được thực hiện.
|
Ngoài bánh mì và đồ uống, chuỗi cửa hàng Lee's Sandwiches còn bán các món tráng miệng đi kèm, trong đó có nhiều loại chè Việt Nam. |
Tại
Mỹ có nhiều thương hiệu bánh mì Việt Nam, nhưng chuỗi cửa hàng của Lê
Chiêu và gia đình được xem là một trong những chuỗi thành công nhất.
Trong ảnh: Noel Santos, quản lý tại Lee ở Irvine, với một khay bánh mì
que tươi tại khu Little Saigon (California, Mỹ).
|
Quy
định về nhượng quyền tại chuỗi cửa hàng Lee’s Sandwiches cho biết, số
vốn để mở một cửa hàng bán bánh mì, đồ uống Lee’s dao động 240.000 USD
đến 1,8 triệu USD. Có 4 loại cửa hàng, tương ứng với các mức phí nhượng
quyền thương hiệu là 75.000 USD, 60.000 USD, 50.000 USD và 35.000 USD.
|
Phở 24 ở Melbourne: Phở hay Phở ăn liền?
"Dường như Phở 24 đã đánh giá thấp gu ẩm thực của người Melbourne, một thành phố đa văn hóa, đa sắc tộc và đa dạng về ẩm thực".
Highland
đang có một thử nghiệm mới với quán Phở 24 mới mở ở Melbourne, và tôi
đang dự đoán xem nó có thể tồn tại được bao lâu. Thật tiếc, cho đến giờ
thì quán vẫn khá vắng dù địa chỉ mở quán là đắc địa.
Phở ở Melbourne
Món
ăn đặc trưng nhất của Việt Nam, tất nhiên được đón nhận nồng hậu ở Úc,
nơi có cộng đồng người Việt rộng lớn sinh sống ở khắp các tiểu bang.
Ở
Melbourne, người nước ngoài đã khá quen thuộc với những quán phở ở khu
Việt Nam, cụ thể là đường Barkly, Footscray và đường Victoria, Richmond,
những nơi cách trung tâm khoảng 7km.
Hương vị chủ yếu là phở
Nam, một số quán nấu theo kiểu Tàu. Nhìn chung, nếu người Nhật có sushi,
người Hoa có dim sim, yum cha, người Ý có pizza thì người Việt Nam có
thể tự hào với phở.
Với
đặc điểm thị trường thế này, Phở 24 vừa gặp lợi thế, vừa gặp thách
thức. Họ có thị trường rộng, nhưng có những đối thủ cạnh tranh khá mạnh.
Vì vậy, Phở 24 tiếp cận thị trường theo hướng khác, mở quán ở gần ga
Southern Cross, một ga tàu lớn ở trung tâm thành phố, và cũng là trạm
trung chuyển bus chính của Melbourne.
Ý đồ là rõ ràng, họ muốn
đón bắt lượng khách đi qua khu vực này hàng chục nghìn lượt mỗi ngày,
hơn là dựa vào cộng đồng người Việt đông đúc. Quán đầu tiên khá lớn,
cũng có thể phục vụ đến 100 khách, có cả khu phía ngoài và phía trong,
nổi bật với màu xanh đặc trưng. Cách bài trí nhìn chung vẫn giống các
quán ở Việt Nam, nhưng cách phục vụ thì sẽ là điểm tranh luận lớn.
Phở 24 hay Phở ăn liền?
Với quán mới mở này, Highland dường như đang thử nghiệm một phong cách phục vụ mới, với ý đồ đơn giản hóa để nhân rộng.
Quầy
hàng được thiết kế giống như quầy bánh mỳ subway, sau khi lựa chọn menu
(khá đơn giản với 5 loại thịt: bò, gà, combo gà và bò, lợn và tofu),
khách trả tiền trước và tự động lấy đũa và thìa. Trong khi đó, nhân viên
sẽ chần bánh phở khô, bỏ thịt cùng các loại gia vị vào bát nhựa, sau đó
chan nước dùng.
Chỉ
mất khoảng 30 giây cho một phần phục vụ, và cách làm thì đơn giản đến
mức trẻ con cũng có thể làm được. Đây là mô hình fastfood, và người ta
sẽ không đến Phở 24 nhằm mục đích thưởng thức một tô phở ngon. Mức giá
nhìn chung là phù hợp, 8 USD một tô bình thường và 11 USD cho tô lớn.
Ngoài phở, quán còn bán bánh mỳ, nem cuốn, salad, các sản phẩm của Highland (cà phê, tương ớt…) và ngạc nhiên nhất là bia 24???
Thành công hay thất bại?
Dù
sao cũng phải khen ngợi Highland khi cố gắng đưa một thương hiệu Việt
ra nước ngoài, mặc dù đối với một người yêu thích ẩm thực Việt như tôi,
cách phục vụ phở fastfood như trên là không thể chấp nhận được.
Họ
cũng thay đổi nhiều về khẩu vị, với một số loại gia vị xa lạ được bỏ
vào tô phở. Còn sớm để đánh giá mức độ thành công, nhưng theo quan sát
từ lúc mở quán tới bây giờ, quán vẫn khá vắng.
Dường như Phở 24
đã đánh giá thấp gu ẩm thực của người Melbourne, một thành phố đa văn
hóa, đa sắc tộc và đa dạng về ẩm thực. Họ sẽ chấp nhận đi xa để được ăn
ngon, cũng như sẽ khá bảo thủ khi tiếp nhận cái mới.
Và có lẽ,
Highland cũng không cần thiết phải mở một quán to như vậy để thử nghiệm
phong cách phục vụ mới, họ hoàn toàn có thể chọn những quầy nhỏ hơn tại
các shopping centre quen thuộc, xen lẫn giữa các thương hiệu fastfood
khác.
Nguyên Phương - Theo Trí Thức Trẻ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét