Từ nước Đức nghĩ về "thói hư tật xấu" người Việt
Tôi
đã sống và học tại Đức , nên qua bài viết Những mẩu chuyện về
người Việt đọc xong… chỉ muốn “độn thổ”. Tôi thấy một số người Việt
ở Đức cũng có nhiều thói hư tật xấu giống như vậy.
Các
thầy cô giáo dạy tôi có chia sẻ với tôi rằng “Con người thì dân
tộc nào quốc gia nào cũng giống nhau thôi, con người chỉ có ý
thức và văn hóa là khi họ bị ràng buộc nghiêm ngặt bởi pháp
luật”.
Ở
Đức, nếu ai đó xả rác tự do ra đường, chạy xe lạng lách không
đúng làn đường, chạy xe vượt tốc độ quy định, nghe nhạc mà mở
cửa sổ , hay nghe nhạc mà làm phiền tới người khác, bóp còi
tự do hay ráp còi với âm thanh lớn... thì bị phạt rất nặng.
Còn ở Việt Nam thì những hành vi kể trên diễn ra hàng ngày và
không có một chế tài xử lý, hoặc xử lý cũng không xuể.
Các
thầy cô giáo dạy tôi có chia sẻ với tôi rằng: “Đất nước Đức
muốn cộng hòa liên bang Đức là quốc gia có luật pháp nghiêm minh,
có sự an ninh trong học tập, trong làm việc và trong sinh họat
cộng đồng tốt, và từ đó CHLB Đức muốn là một quốc gia thu hút
người tài giỏi trên thế giới tới đất Đức học tập và đầu tư
chất xám cũng như đầu tư kinh doanh. Và hàng hóa của Đức được
xuất khẩu ngày một nhiều ra thế giới.
Họ
nói rằng ở đâu có luật pháp nghiêm minh và an ninh cao trong
sinh hoạt cộng đồng, thì ở đó sẽ phát triển và hội tụ những
tinh hoa của phát minh khoa học.
Trong
môn học kinh tế (Wirtschaftkunde) của Đức có một bài viết nói
về con bạch tuộc và trên hình vẽ thì đầu và bụng của nó nằm
trong đất Đức, còn các "xúc tua" của nó nằm ngoài nước Đức.
Các "xúc tua" nằm ngoài nước Đức chính là các nhà máy của Đức
nằm ở một số quốc gia trên thế giới nơi mà họ trả lương nhân
công rẻ hơn trong nước và là nơi nguyên vật liệu dồi dào và họ
cũng muốn đất nước Đức giảm tỷ lệ ô nhiễm môi trường từ
những nhà máy công nghiệp.
Những
"xúc tua" đó cũng tượng trưng cho hàng hóa của Đức được quảng
cáo bán tại nước ngoài và xuất khẩu đi nhiều nước, và cuối
cùng thì dòng ngoại tệ được thu về từ các nhà máy đặt tại
nước ngoài cũng như các sản phẩm của Đức bán ở nước ngoài.
Để
mà viết ra đây thì thực sự có rất nhiều lĩnh vực như văn
hóa, kinh tế, thương mại, chính trị ... đất nước ta bị tụt hậu
quá xa so với Đức và các nước trong châu Á như Nhật, Singapore,
Hàn Quốc...
Vậy
tôi khuyên các anh chị và các bạn hãy cố gắng học tập nghiên
cứa và làm việc , để rồi có điều kiện đi du học hay du lịch
ra nước ngoài thì các bạn sẽ nhìn nhận và hiểu nhiều hơn.
Độc giả Bùi Chung - Vietnamnet
Xấu hổ vì trí thức Việt cũng "tham ăn tục uống"
Tôi
đã từng học tập và làm việc ở Đức gần chục năm cho nên rất tâm đắc một
vài phong cách văn hóa của người Đức. Câu nói "đi càng nhiều hiểu biết
càng rộng" thật không đúng với nhiều người Việt đã từng học ở Đức.
Nhân
dịp kỉ niệm 35 năm ngày thiết lập quan hệ ngoại giao Đức-Việt, 2010
được chọn là "Năm Đức ở Việt Nam" với nhiều chương trình đa dạng, phản
ánh toàn diện và sâu sắc mối quan hệ song phương giữa hai nước. Trong đó
phía Đức đã tài trợ chi phí đi lại và ăn ở để mời toàn bộ cựu học sinh
tại Đức tham gia hội nghị và thực hiện chương trình lớn tại một khách
sạn 5 sao ở Hà Nội.
Khách
tham dự hội nghị có khoảng hơn 200 đại biểu đến từ nhiều thành phần
trong chính phủ, bộ giáo dục từ hai phía, các tổ chức, sứ quán và đông
đảo các cựu học sinh du học Đức.
Có
thể nói rằng, hầu hết các anh chị du học tại Đức thời Đông Đức hầu hết
đã ngoài 50 tuổi và đa số có địa vị, chức vụ lớn, nếu không thì cũng làm
kinh doanh khá giả, và các anh chị thời đất nước thống nhất thì cũng
đang và sẽ nắm giữ những vị trí quan trọng trong các cơ quan, doanh
nghiệp. Ý tôi muốn nhấn mạnh rằng đối với họ, một khi đã thành đạt trong
sự nghiệp thì sơn hào, hải vị đã nếm đủ và không còn thèm khát như thời
bao cấp nữa.
Vậy
mà tôi và nhiều bạn bè khác vô cùng thấy xấu hổ với hành động của nhiều
anh chị thuộc giới trí thức giàu có. Đó là cho dù có tới hơn 200 đại
biểu tham dự, nhưng duy nhất có một khu đặt buffet cho tiệc trưa. Và
người Đức thì xếp hàng ngay ngắn lấy đồ ăn chứ không chen lấn xô đẩy.
Chúng
tôi cũng xếp hàng, người Việt do nhanh chân nên toàn đứng hàng đầu, các
giáo sư, thầy cô giáo, quan chức Đức thì nhường hết cho "cựu học sinh"
nên họ xếp gần như là cuối cùng của con số hơn 200 người đó.
Và
chúng ta đã biết là có cái gì ngon thì bị những người đầu và giữa hàng
lấy hết, có rất nhiều đĩa thức ăn của người Việt đầy tú hụ thức ăn, có
những người lấy cả chục con tôm hấp, họ ăn không hết và bỏ lại tại bàn
ăn. Còn người Đức do đứng sau cùng nên phải vét từng hạt cơm, nhiều
người còn không còn gì để vét.
Tôi đã thực sự thấy xấu hổ vì có những trí thức đã học ở Đức mà không học được văn hóa ăn uống của nước bạn. Thật đáng tiếc!
Nguyễn Thị Hoan (Cựu sinh viên Hohenheim 2003-2005- CHLB Đức)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét